CẬP NHẬT TIẾN BỘ HẰNG NGÀY
18.3.2020
Điều thành công có thể là phải kỷ luật bằng việc thay đổi ngưng một số hành động không mang lại kết quả, và tiến hành một số hành động khác để mang lại kết quả tốt hơn. Thành công đạt được cần có giá của nó.
Cần tiến hành một số công việc mang lại tiền bạc, không thể ở không, rồi sinh ỷ lại, lười biếng được. Phải thể hiện được ý chí và bản lĩnh của mình, cho dù hoàn cảnh hiện tại không được thuận lợi, nhưng không lấy cái cớ đó để bản thân ù lì.
Bản thân có nhiều hướng để xây dựng sự nghiệp. Nhưng dù là gì, trước mắt cũng có thể thử tìm kiếm các công việc kinh doanh, chúng có thể là hướng mới để bắt đầu.
Thời gian đầu khó khăn, tôi nghĩ đến việc bán BDS, nghĩ đơn giản là chỉ đăng tin, Kiên trì đăng tin để câu khách và thần tài sẽ kiếm.
Hoặc nghe bạn tôi kể về kế hoạch kinh doanh BDS của anh ấy tôi nghĩ rất đúng với thị trường.
Rồi thấy vợ tôi đang gặp khó khăn trong việc sản xuất và tìm khách hàng, mà thực tế thi công ty gia đình thì không thể bỏ được. trong khi tôi là sales bán hàng.
Tôi nhận thấy, dù là làm ngành gì đi nữa, cũng đều phải tập trung và kế hoạch đầu tư tiền bạc và thời gian cho chúng, không có gì là dễ dàng. không có ai có kết quả ngay.
Ngay cả việc tôi xem cách viết SEO trên web 5 ngày thì đó cũng cần nhiều thời gian. cách để SEO lên top cũng vậy. cũng cần nhiều công sức, cả chán nản và bỏ cuộc.
Nhưng cái đó không sợ bằng việc, cái gì cũng ham muốn mà không xác định được cái giá phải trả cho chúng. không có cái nào là mì ăn liền và giàu nhanh cả. 😊😊
Đã 30 tuổi, tôi cũng không muốn phải bắt đầu định hướng làm nhân viên trong một ngành nào đó và tìm cách bơi móc chắt chiu. cuộc sống không có nhiệt huyết đam mê mới là cái thôi thúc tôi nghỉ việc. Vậy thi tại sao tôi không bắt đầu từ việc tôi nghĩ mình sẽ làm khi nghỉ việc. Áp lực tiền bạc khiến tôi sợ hãi và rối bời.
AHA.. tin tốt là tôi có thể bắt đầu với việc mà mình có thể nghĩ tới và làm tốt chúng, tìm hiểu nhiều, biết nhiều sẽ có đam mê. đam mê rồi sinh ra nhiệt huyết.
Các hướng tôi có thể bắt đầu:
1. Tập SEO cho web công ty, bằng các bài viết, hướng người ta truy cập vào để có các thông tin, tạo được kết nối.
2. Là môt công ty bán các sp quà tặng, với sự hỗ trợ của vợ mình sẽ nhanh thành công. các sp tôi có thể bán là gì?? liệt kê chúng. SP quà tặng có thể là làm quà tặng, có thể đem đi thương mại, có tới 100 200 or more, hàng ngàn cách tiếp cận.. liệu tôi đã nổ lực hết sức chưa?? một người bán BDS đã đợi đến 9 tháng đến có được hoa hồng hơn 2 tỷ thì tại sao tôi không thể kiên trì?? Những bài học ở cty BDS đã dạy tôi nhiều thứ, vì tôi tập quan sát tốt hơn.
2. Hoàn thành xong web bán hàng, có thể đưa lên mạng, tốn các chi phí mua host, domain
3. Hướng đến các thị trường nước ngoài, Đăng bán các sp online, vì mình đang biết nhiều các xưởng VN
4. Sứ mệnh của bản thân đó là trở nên giàu có để có thể giúp cho gia đình tôi, cho con tôi được các điều kiện tốt nhất, xa hơn là dùng đồng tiền giúp đỡ cho xã hội. đặt mục tiêu thoát nghèo là đầu tiên rồi đến kế hoạch xa hơn
5. Để giàu có tôi cần các mục tiêu ngắn và dài hạn:
25.4.2020
Buổi gặp mặt với MR Trung bạn tri âm của mình thật ý nghĩa. Quả thật mình thông suốt được nhiều thứ.
1. Cần phải xây dựng sự nghiệp cho bản thân, nếu không đi làm thuê thì có thể làm kinh doanh riêng, dựa vào nền tảng công ty của vợ có thể phát triển thêm một mảng khác.
2. Không thể dựa dẫm và sống lay lắt, là một thanh niên thì phải gánh vác, không thể trông cậy hay dựa dẫm được, phải tự lập, tự quyết định, có lòng tự trọng của bản thân, hướng đến giá trị cao hơn cuộc sống hiện tại phải nhìn nhau để sống.
3. Không nên đợi chờ đến thời gian phù hợp, phải làm, có sai thì sửa, ngồi suy tính, đinh hướng sẽ không đúng, rồi càng nản, nghỉ lung tung cái khác, đã làm kinh doanh thì phải tịnh, không để cái khác phân tâm, chọn một cái làm tới nơi, cho dù có thất bại thì được đó là sự công nhận và đánh giá của bản thân về một ngành nào đó.
4. Đừng đợi năm 40 tuổi lúc đó con nó lớn rồi nó sẽ hỏi tại sao ba không được cái này cái này..điều tôi cũng đã từng hỏi với ba tôi và lỗi lớn nhất là tôi đã không thật sự cố gắng khi còn trẻ. cứ đợi ;....
5. Học cách cân bằng, không thể lấy chuyện chăm con làm cái cớ, lấy dịch làm cái cớ, là đàn ông phải làm chuyện đại sự không thể ru rú ở nhà không quan tâm thế sự, phải san sẽ với vợ.
6. Cần xác định điều bản thân mong muốn cuộc sống thế nào từ đó định hình ra công việc, việc làm đất sở dĩ làm vì yêu thích cuộc sống thiên nhiên, thích bán được hàng, nghe khách nói hàng đẹp quá Được ơi.. mong muốn yêu thích có thêm tiền, tháng sau cao hơn tháng trước. Làm kinh doanh sẽ cho ta cái đó.
7. xây dựng giá trị cốt lõi, ngồi suy ngẫm làm điều đó, chính bản thân mới là người hình thành nét văn hóa đó, cả những người đi sau cũng hình thành tính cách đó, bản thân không làm được thì sao có thể xây dựng văn hóa và thương hiệu của mình
8. Tập trung vào cái sở trường, thay vì dành thời gian cho sở đoản và cái người khác làm được, việc mình làm là gì. thế mạnh của mình là gì.
9. Tự do là cái không thể đánh đổi, không phù hợp thì cứ bỏ làm cái khác, không nên kiên nể với những điều có giá trị nhất với bản thân.
10. Người không biết nhìn vào thì thấy thằng Được sướng, có nhà, có con, vợ làm kinh doanh riêng, nhưng không hiểu được bên trong/
11. Mọi thứ làm điều có giá. cái giá đầu tiên là thời gian, nên đã bỏ đã thời gian để làm điều gì đó thì đừng hỏi thời gian đã đi đâu
Rút ra được:
1. KHách hàng,, khách hàng. khách hàng...điều quan trọng nhất là phải có khách hàng.
2. Dành thời gian để tìm hiểu những thứ cốt lõi: vợ mình cũng đã nhắc nhở nhiều không nên mãi lang mang trên mạng và những thứ sách vở không thực tế bởi vì bản thân đã thiếu sự trải nghiệm. Vậy những thứ gì là cốt lõi: tìm hiểu giá nguyên liệu, cách làm, ưu điểm sản phẩm., đối tượng khách hàng là ai? làm sao tiếp cận được với họ? họ quan tâm điều gì? cần làm sao để đáp ứng họ?? Tôi đã không dành thời gian với chúng, tôi bước 2 chân để mong vớt vác, vừa cái này, tiện cái kia.. là khẩu hiệu của tôi, tham lam, dễ sao nhãng và không thể thành công.
3. Nghề của tôi là gì? bán đất, bảo hiểm, hay quà tặng??? tôi quá tham lam khi muốn nhiều thứ trong khi cái nền tảng thì không có.
4. Tiếp nhận nhiều thông tin, cái gì cũng muốn tìm hiểu, có những thứ không phải lúc này, bây giờ. tôi cần đi từng bước một, cũng không phải đọc, nghe một lần nghĩ là sẽ giỏi, mà phải làm, làm mới ra kết quả, mới hưởng quả ngọt của thành công. Chẳng có con đường nào tắt, chẳng có cái nào mà ở không mà sướng, tất cả phải vắt óc suy nghĩ rồi làm
5. tôi thiếu đi cách mà khách hàng nghĩ về tôi, tôi do dự rồi đến khi áp lực tới thì cái gì cũng ôm, cũng làm mà không để tâm làm trọn vẹn cho ra, đến nỗi khách hàng không nhớ được tôi đang bán gì, làm gì. cái gì cũng ôm. rồi phải làm kiếm tiền, thực tế ngoài tiền còn có các cơ hội để quảng bá cá nhân, tạo sự tin tưởng của khách hàng.
6. Dành nhiều thời gian để xem đọc, những thứ không cần hoặc chưa cần bây giờ, không thể tạo nên sự thành công
7. Hãy luôn phấn đấu, như con cá lúc nào cũng ngoi lên đớp mồi, sẽ có lúc đớp được miếng mồi ngon.
8. Sống quá an nhàn, kể ra thì chẳng ai muốn nghe kể cả bạn thân tôi. Nếu tôi đã bắt đầu thì mọi người sẽ ủng hộ tôi, tôi cho rằng việc giữ boss là gánh nặng, thực tế nếu người khác giữ tôi không biết làm gì, và cũng không có tiền để trả thuê. Đó là trách nhiệm mà tôi phải vác lên chúng và tự đứng dậy.
9. So sánh với người khác chính là tự làm tổn thương bản thân, điều khiến tôi cạnh tranh chính là tôi của ngày hôm qua.
Điều thành công có thể là phải kỷ luật bằng việc thay đổi ngưng một số hành động không mang lại kết quả, và tiến hành một số hành động khác để mang lại kết quả tốt hơn. Thành công đạt được cần có giá của nó.
Cần tiến hành một số công việc mang lại tiền bạc, không thể ở không, rồi sinh ỷ lại, lười biếng được. Phải thể hiện được ý chí và bản lĩnh của mình, cho dù hoàn cảnh hiện tại không được thuận lợi, nhưng không lấy cái cớ đó để bản thân ù lì.
Bản thân có nhiều hướng để xây dựng sự nghiệp. Nhưng dù là gì, trước mắt cũng có thể thử tìm kiếm các công việc kinh doanh, chúng có thể là hướng mới để bắt đầu.
Thời gian đầu khó khăn, tôi nghĩ đến việc bán BDS, nghĩ đơn giản là chỉ đăng tin, Kiên trì đăng tin để câu khách và thần tài sẽ kiếm.
Hoặc nghe bạn tôi kể về kế hoạch kinh doanh BDS của anh ấy tôi nghĩ rất đúng với thị trường.
Rồi thấy vợ tôi đang gặp khó khăn trong việc sản xuất và tìm khách hàng, mà thực tế thi công ty gia đình thì không thể bỏ được. trong khi tôi là sales bán hàng.
Tôi nhận thấy, dù là làm ngành gì đi nữa, cũng đều phải tập trung và kế hoạch đầu tư tiền bạc và thời gian cho chúng, không có gì là dễ dàng. không có ai có kết quả ngay.
Ngay cả việc tôi xem cách viết SEO trên web 5 ngày thì đó cũng cần nhiều thời gian. cách để SEO lên top cũng vậy. cũng cần nhiều công sức, cả chán nản và bỏ cuộc.
Nhưng cái đó không sợ bằng việc, cái gì cũng ham muốn mà không xác định được cái giá phải trả cho chúng. không có cái nào là mì ăn liền và giàu nhanh cả. 😊😊
Đã 30 tuổi, tôi cũng không muốn phải bắt đầu định hướng làm nhân viên trong một ngành nào đó và tìm cách bơi móc chắt chiu. cuộc sống không có nhiệt huyết đam mê mới là cái thôi thúc tôi nghỉ việc. Vậy thi tại sao tôi không bắt đầu từ việc tôi nghĩ mình sẽ làm khi nghỉ việc. Áp lực tiền bạc khiến tôi sợ hãi và rối bời.
AHA.. tin tốt là tôi có thể bắt đầu với việc mà mình có thể nghĩ tới và làm tốt chúng, tìm hiểu nhiều, biết nhiều sẽ có đam mê. đam mê rồi sinh ra nhiệt huyết.
Các hướng tôi có thể bắt đầu:
1. Tập SEO cho web công ty, bằng các bài viết, hướng người ta truy cập vào để có các thông tin, tạo được kết nối.
2. Là môt công ty bán các sp quà tặng, với sự hỗ trợ của vợ mình sẽ nhanh thành công. các sp tôi có thể bán là gì?? liệt kê chúng. SP quà tặng có thể là làm quà tặng, có thể đem đi thương mại, có tới 100 200 or more, hàng ngàn cách tiếp cận.. liệu tôi đã nổ lực hết sức chưa?? một người bán BDS đã đợi đến 9 tháng đến có được hoa hồng hơn 2 tỷ thì tại sao tôi không thể kiên trì?? Những bài học ở cty BDS đã dạy tôi nhiều thứ, vì tôi tập quan sát tốt hơn.
2. Hoàn thành xong web bán hàng, có thể đưa lên mạng, tốn các chi phí mua host, domain
3. Hướng đến các thị trường nước ngoài, Đăng bán các sp online, vì mình đang biết nhiều các xưởng VN
4. Sứ mệnh của bản thân đó là trở nên giàu có để có thể giúp cho gia đình tôi, cho con tôi được các điều kiện tốt nhất, xa hơn là dùng đồng tiền giúp đỡ cho xã hội. đặt mục tiêu thoát nghèo là đầu tiên rồi đến kế hoạch xa hơn
5. Để giàu có tôi cần các mục tiêu ngắn và dài hạn:
- Kiếm tiền online: sẽ bắt đầu từ bán hàng online.
- Chạy shopify bán áo thun, các sp ra nước ngoài
- Tìm các thị trường nước ngoài và xuất khẩu chúng
- Viết blog, face, chạy SEO, các cách marketing online
- Xa hơn: thành thạo các công cụ marekting, giúp nhiều người khác có thể kinh doanh mkt thành công
- Viết ebook, làm kênh youtube để hướng dẫn cách làm marketing.
- Muc tiêu trong 5 năm tới: thương mại, bán hàng, nhập mua bán để trở nên giàu có. Xây dựng công ty thương mại
- Xây dựng các web tạo doanh số bán hàng với đội ngũ của tôi có thể bán ra các thị trường quốc tế với doanh số hơn triệu đô
- Đọc cách sách về chúng xem ai đã thành công?? học cách làm chúng
6. tôi cũng có thể bán các PK, các tấm nhựa nếu chúng không mất nhiều thời gian, và kiếm được tiền, mục tiêu của tôi là tiền bạc cơ mà?? Điều quan trọng tôi phải xác định được công việc nào sẽ là chính, tạo sự đột phá trong 5 năm tới
7. Đầu tư, đầu tư, đầu tư: tiền kiếm được 10% sẽ được học và đem đi đầu tư. đầu tư vào chứng khoán, quỹ chỉ số. các khoản đất vùng ven
21.3.2020
Tôi suy nghĩ nhiều hướng khác nhau để bảo chi phí sinh hoạt và tài chính. Ngay cả những người xung quanh họ cũng đang ráo riết bán hàng online để kiếm tiền. Mà rủi ro dịch bệnh thì quá lớn, ngay cả việc làm shiper giao hàng còn lớn hơn.
Vợ mình an ủi cứ chăm sóc tốt gia đình là được. Nhưng tôi cảm thấy lo lắng tình hình sắp tới khi mà dịch bệnh kéo dài không đi làm được. Lúc nào cũng cảm giác lo lắng khi tiếp xúc với người khác. Ảnh hưởng đến gia đình. Tình hình này, rủi ro này, lối thoát nào cho hoàn cảnh hiện tại của tôi. Chính suy nghĩ đó đã thúc giục tôi làm điều gì đó, không thể tiếp tục nằm ngủ thỏa mãn.
Hành động chưa cụ thể, bởi lối suy nghĩ chưa cụ thể. Tôi chưa biết cách chính xác tôi đam mê gì? và làm gì để thành công?
Mãi loay hoay với dòng blog mong muốn tìm ra được lối đi cho bản thân. Tôi khao khát được một công việc đam mê mà mình muốn cháy với nó. Được đền đáp to lớn bằng sự nỗ lực.
Những tưởng khi học thiết kế xong, tôi có thể nhận các việc thiết áo, hay sổ da, phụ vợ một tay khi mà tôi vừa chăm con vừa học thiết kế
rồi là biết bao nhiêu trở ngại khi thiết kế web, nhiều lần bỏ cuộc, rồi khi quay lại, tôi cũng đã hoàn thành xong cái web như đã hứa, từ khó khăn trong việc chăm con, đến khi source, theme, rồi trang chủ, rốt cuộc tôi cũng qua. Nhưng bây giờ tôi làm gì với chúng. tôi cũng không biết nữa.
Tôi bán được 2 khách hàng lớn về nhựa, vì khách chậm trả nên mất uy tín với chị Thu, nên qua năm tôi không hứng khởi bán nữa, nhưng rõ ràng mỗi tháng tôi đều có thu nhập cũng được vài triệu mỗi tháng, rồi bây giờ thêm gia công..rõ là việc tôi không muốn thì cứ lộ lộ trước mắt.
Tôi cũng đã suy nghĩ đến việc làm một chuyên viên marketing online, Thầy Phạm thành long đã cho tôi nhiều ý tưởng và động lực, tôi mài mò faceebook, SEO được một thời gian rồi cũng không biết làm gì tiếp theo
Tôi thấy anh Mạnh bán bds, gặp những người bán hàng thành công. Bản thân tôi cũng mong muốn như họ, đã tham gia 1 buổi và nghỉ, hôm sau tôi muốn làm môi giới tự do. Tình hình dịch bệnh khiến tôi không dám ra ngoài. tôi cũng dành thời gian để đọc về nghề bds. và giờ thì chưa ra kết quả.
Tình hình hiện tại, khiến tôi nghĩ đến việc bán bất cứ thứ gì trên online để lo cho gia đình, ,nhưng vợ tôi ngăn vì không muốn tiếp xúc bên ngoài. Haizz. tôi gặp bế tắc hiện tại.
23.3.2020
Vợ tôi đi làm khi nghe câu không đi làm thì ăn cám à. Tôi nghe như xé lòng. Bây giờ thì còn loay loay với Boss. Nên tôi nghĩ sẽ gạt đi ham muốn sung sướng cá nhân, nằm xem phim, hay ba cái tào lao hao phí thời gian mà ngồi vào viết blog tự kiểm điểm nhận thức bản thân. Lòng tôi thấy trống trải giữa nhiều thứ phải lo. Vợ tôi cũng rất tử tế khi không đè áp lực lên tôi mà do tôi tự trách mình.
Em tôi gọi lên nói việc nhà, biết bao thứ phải lo nghĩ, tôi không thể vô lo mà nằm hưởng mát được (nằm máy lạnh). Tôi thấu hiểu được khi là con phải lo cho cha mẹ, áp lực khi gần về già, nguy cơ bị bệnh và gánh nặng chi phí lớn. Phần tôi thì con cái quá nhỏ, phải trả cái nhà. Tôi hiểu rằng ai cũng sẽ phải cần một giải pháp bảo hiểm cho cuộc đời trước biến cố không mong muốn, khi ba mẹ đã già. Bản thân họ thì không phải mua nhưng cái họ mua là sự đảm bảo an toàn, nhẹ bớt một gánh nặng. Tôi nghĩ mình đã biết mình sẽ làm gì để bán hàng. Đó là bảo hiểm nhân thọ. Tôi hình dung được khó khăn mà họ gặp phải và sẽ sung sướng dường nào khi bản thân họ cũng nặng gánh lo.
Sứ mệnh là cái mà tôi trăn trở nhiều tháng qua, tôi tự hỏi mình, điều gì khiến tôi làm được để phụng sự giúp đỡ cho người khác khi mà tôi không có gì ngoài sự mong muốn giúp người khác. tôi nghĩ giải pháp đó là Bảo hiểm. không phải Bđs, hay các công việc kinh doanh mơ hồ khác. Tôi cũng rất sợ người khác sẽ nghĩ nhiều thứ không hay về tôi. Nhưng có lẽ đó là thái độ không đúng trong bán hàng. tôi tiếp cận bảo hiểm từ rất sớm, nhưng vì tuổi nhỏ chưa hiểu hết việc đời nên phớt lờ nó.
Lần này tôi sẽ thực hiện điều mình muốn, sẽ giúp cho nhiều người, và cũng sẽ giúp cho cuộc đời tôi thay đổi và thăng hoa hơn, có giá trị hơn.
Vợ tôi vừa dội gáo nước lạnh vào tôi. Cho là những việc tôi loay hoay đọc sách, hay viết đánh máy, lôi tập ra viết: ngày hôm nay tôi làm...chỉ là lí thuyết suông, việc bán hàng online chỉ thấy đọc mà sản phẩm để bán thì không biết, cô ấy không thừa nhận điều tôi nỗ lực, chê trách tôi đã 30 tuổi mà phải đợi nhắc vài bữa lên tinh thần 1 lần. Tôi không thấy buồn chỉ hơi cay cay..
Cô ấy bày ra con đường tôi nên đi để làm, rồi rảnh thì chạy grab.. thật ra không phải là tôi không tán thành chỉ là thấy bất lực khi để cô vợ chỉ đường để đi.
Chỉ có vợ tôi mới chịu được tính hay đổi dời, lang bang, hậu thuẫn cho tôi những ngày không có việc làm, mà đó cũng là sự thật. Khi ngưng nhận trợ cấp thất nghiệp tôi mới thấy bản thân không còn thu nhập nào khác, mọi khoản chi tiêu đều là vợ tôi, đến việc sắp tới phải chuyển tiền về quê nhà tôi cũng không cách nào khác phải nhờ vợ.
tôi nói tôi không bất tài nhưng hễ tính đi đâu thì trách nhiệm phải giữ Boss ở nhà, làm tôi stress. Cô ấy nói không cần nghĩ đến Boss nữa, vì còn dịch bệnh nên tạm thời ở nhà chăm Boss, nhưng khi ổn rồi thì kiếm người chăm, phần vì con còn nhỏ nên cần được chăm sóc.
Tôi có 2 sự lựa chọn:
- Tiếp tục đi làm thuê xin công việc lương tháng, vợ tôi cũng không ép buộc vì suy nghĩ mỗi người mỗi khác.
- Đi làm cho mình. Tận dụng mối quan hệ để bán hàng kinh doanh. Cần kinh doanh thứ gì. Nếu có thất bại thì còn vợ phía sau hậu thuẫn không lo chết đói.
Tôi cũng đã nghĩ đến 2 phương án này từ lâu, đi làm để lấy mối quan hệ sau đó ra làm riêng, mà sự thật thì sau khi nghỉ việc từ tháng 7/2019 đến nay tôi vẫn chưa làm được điều gì, từ sau khi làm công trình 3 tháng đến tháng 11/2019, vợ tôi có nói về nhà hưởng lương thất nghiệp, bán nhựa và lo cho con để vợ tập trung công ty nhiều hơn. vợ tôi cho rằng tôi yếu kém không biết nói chuyện để người khác cưỡi cổ nên nói tôi rút lui. Đến tháng 3/2020 thì cũng được 5 tháng tiền thất nghiệp, và tôi cảm thấy khó chịu khi ở nhà mà không thể làm được gì đến việc chạy grab cũng không được vì dịch bệnh.
Thiệt ra suy nghĩ lại vợ tôi muốn tôi có kế hoạch mục tiêu để làm, thiệt ra cũng muốn tôi có việc để làm chứ không có ý chê bai gì tôi cả. tôi hiểu cô ấy.
Mà điều quan trọng là nhận thức bên trong con người tôi về tôi chưa định hình rõ. và tôi thật sự muốn làm gì. Thiệt ra ngành nghề nào không quan trọng, quan trọng phải làm đến nơi cho ra kết quả, không ra chỗ nào thì phải khắc phục và cho ra.
Khởi nghiệp năm 30 tuổi là bước đi bước ngoặt của tôi, khi mà còn làm nhân viên tôi đã từng mơ tới nhưng vì sợ hãi rủi ro về chi phí sinh hoạt hằng ngày nên tôi không dám bỏ.
Bây giờ tôi chẳng nhẽ quay lại công việc làm thuê lúc đầu, làm sao cạnh tranh tốt với mấy người làm 5 - 6 năm khi mà cái đầu 30 đã khác với cái đầu 20.
Cuộc sống không hẳn bế tắc, tôi có thể chọn hướng đi cho mình. Đó là kinh doanh riêng, kinh doanh gì cũng được nhưng phải có định hướng hẳn hoi. kinh doanh sẽ có được dòng tiền để đầu tư.
Việc tôi dành thời gian để làm clip, seo cho web của vợ thì vợ không cho là đóng góp và không nhắc đến, thì thôi cứ xem như là bài tập vậy, không vấn đề gì.
Trong thời điểm hiện tại, tôi phải suy nghĩ như 1 người thành công có đủ tiền bạc và hành động như 1 người dư dả tiền bạc, tôi có thể nghĩ ra cách kinh doanh không cần vốn, vì vợ tôi sẽ không cho tôi vốn để kinh doanh trong hoàn cảnh hiện tại.có các ý tưởng mà tôi hoạc định ra để hành động. Chỉ cần làm tốt một việc là bán hàng, marekting, các thứ khác sẽ tốt theo, chỉ cần có tập khách hàng trung thành thì mọi thứ sẽ tốt theo.
1/ Bán hàng online, thật sự không cần vốn. Các Sp thực phẩm chức năng, bổ sung đề kháng chống dịch. Nếu làm không hiệu quả thì giống như cổ đông là rày quản lí 1 trận
2/ Kinh doanh quà tặng: áo thun, sổ da, bút viết,...cần nắm rõ sp, giá, chuẩn bị kĩ lưỡng đến khi có khách là nắm bắt, không nên để mất chuyên nghiệp. Thành lập DN thành phát.
3/ Gói quà cuối năm, chuẩn bị set quà, giá cả, chào cho khách vào tháng 10. độ nhạy thị trường mình chưa có nên phải thực nghiệm
4/ sau khi lấy được bằng lái sẽ đi mua xe, và giảm chi phí bằng cách đi chạy Grab để giảm tiền lãi ngân hàng, phần là thành thạo trong lái xe, đi giao chở hàng để có thu nhập, và bộ mặt đi chào làm quà tặng.
5/ Mục tiêu là phải thành lập được doanh nghiệp, có văn phòng riêng, có nhân viên làm quà tặng.
ĐẶT CÁC MỤC TIÊU LỚN, NHƯNG BƯỚC ĐI NHỎ.
NGƯỜI CÀNG THÀNH CÔNG LÀ NGƯỜI BIẾT NÓI CÀNG NHIỀU TỪ "KHÔNG"
5.4.2020
Còn 3 tháng nữa là tròn 1 năm tôi nghĩ việc công ty Vĩnh Tường, thời gian ấy tôi ước khi nghỉ việc mình làm được nhiều thứ. Tôi nghĩ mình sẽ tự do hơn, khỏi phải đi làm các việc mình không thích, có cơ hội trải nghiệm những thứ mới mẻ hay đi du lịch, tư do kinh doanh mà không bị cấm đoán dò xét, bị thị phi.
Sau 9 tháng, trừ đi 3 tháng đi làm công trình, tôi có 6 tháng ở nhà để suy nghĩ và ngẫm thì bây giờ tôi vẫn chưa làm điều gì đam mê và lớn lao để đánh đổi với nghỉ việc. Suy nghĩ thời ấy thật nông cạn.
21.3.2020
Tôi suy nghĩ nhiều hướng khác nhau để bảo chi phí sinh hoạt và tài chính. Ngay cả những người xung quanh họ cũng đang ráo riết bán hàng online để kiếm tiền. Mà rủi ro dịch bệnh thì quá lớn, ngay cả việc làm shiper giao hàng còn lớn hơn.
Vợ mình an ủi cứ chăm sóc tốt gia đình là được. Nhưng tôi cảm thấy lo lắng tình hình sắp tới khi mà dịch bệnh kéo dài không đi làm được. Lúc nào cũng cảm giác lo lắng khi tiếp xúc với người khác. Ảnh hưởng đến gia đình. Tình hình này, rủi ro này, lối thoát nào cho hoàn cảnh hiện tại của tôi. Chính suy nghĩ đó đã thúc giục tôi làm điều gì đó, không thể tiếp tục nằm ngủ thỏa mãn.
Hành động chưa cụ thể, bởi lối suy nghĩ chưa cụ thể. Tôi chưa biết cách chính xác tôi đam mê gì? và làm gì để thành công?
Mãi loay hoay với dòng blog mong muốn tìm ra được lối đi cho bản thân. Tôi khao khát được một công việc đam mê mà mình muốn cháy với nó. Được đền đáp to lớn bằng sự nỗ lực.
Những tưởng khi học thiết kế xong, tôi có thể nhận các việc thiết áo, hay sổ da, phụ vợ một tay khi mà tôi vừa chăm con vừa học thiết kế
rồi là biết bao nhiêu trở ngại khi thiết kế web, nhiều lần bỏ cuộc, rồi khi quay lại, tôi cũng đã hoàn thành xong cái web như đã hứa, từ khó khăn trong việc chăm con, đến khi source, theme, rồi trang chủ, rốt cuộc tôi cũng qua. Nhưng bây giờ tôi làm gì với chúng. tôi cũng không biết nữa.
Tôi bán được 2 khách hàng lớn về nhựa, vì khách chậm trả nên mất uy tín với chị Thu, nên qua năm tôi không hứng khởi bán nữa, nhưng rõ ràng mỗi tháng tôi đều có thu nhập cũng được vài triệu mỗi tháng, rồi bây giờ thêm gia công..rõ là việc tôi không muốn thì cứ lộ lộ trước mắt.
Tôi cũng đã suy nghĩ đến việc làm một chuyên viên marketing online, Thầy Phạm thành long đã cho tôi nhiều ý tưởng và động lực, tôi mài mò faceebook, SEO được một thời gian rồi cũng không biết làm gì tiếp theo
Tôi thấy anh Mạnh bán bds, gặp những người bán hàng thành công. Bản thân tôi cũng mong muốn như họ, đã tham gia 1 buổi và nghỉ, hôm sau tôi muốn làm môi giới tự do. Tình hình dịch bệnh khiến tôi không dám ra ngoài. tôi cũng dành thời gian để đọc về nghề bds. và giờ thì chưa ra kết quả.
Tình hình hiện tại, khiến tôi nghĩ đến việc bán bất cứ thứ gì trên online để lo cho gia đình, ,nhưng vợ tôi ngăn vì không muốn tiếp xúc bên ngoài. Haizz. tôi gặp bế tắc hiện tại.
23.3.2020
Vợ tôi đi làm khi nghe câu không đi làm thì ăn cám à. Tôi nghe như xé lòng. Bây giờ thì còn loay loay với Boss. Nên tôi nghĩ sẽ gạt đi ham muốn sung sướng cá nhân, nằm xem phim, hay ba cái tào lao hao phí thời gian mà ngồi vào viết blog tự kiểm điểm nhận thức bản thân. Lòng tôi thấy trống trải giữa nhiều thứ phải lo. Vợ tôi cũng rất tử tế khi không đè áp lực lên tôi mà do tôi tự trách mình.
Em tôi gọi lên nói việc nhà, biết bao thứ phải lo nghĩ, tôi không thể vô lo mà nằm hưởng mát được (nằm máy lạnh). Tôi thấu hiểu được khi là con phải lo cho cha mẹ, áp lực khi gần về già, nguy cơ bị bệnh và gánh nặng chi phí lớn. Phần tôi thì con cái quá nhỏ, phải trả cái nhà. Tôi hiểu rằng ai cũng sẽ phải cần một giải pháp bảo hiểm cho cuộc đời trước biến cố không mong muốn, khi ba mẹ đã già. Bản thân họ thì không phải mua nhưng cái họ mua là sự đảm bảo an toàn, nhẹ bớt một gánh nặng. Tôi nghĩ mình đã biết mình sẽ làm gì để bán hàng. Đó là bảo hiểm nhân thọ. Tôi hình dung được khó khăn mà họ gặp phải và sẽ sung sướng dường nào khi bản thân họ cũng nặng gánh lo.
Sứ mệnh là cái mà tôi trăn trở nhiều tháng qua, tôi tự hỏi mình, điều gì khiến tôi làm được để phụng sự giúp đỡ cho người khác khi mà tôi không có gì ngoài sự mong muốn giúp người khác. tôi nghĩ giải pháp đó là Bảo hiểm. không phải Bđs, hay các công việc kinh doanh mơ hồ khác. Tôi cũng rất sợ người khác sẽ nghĩ nhiều thứ không hay về tôi. Nhưng có lẽ đó là thái độ không đúng trong bán hàng. tôi tiếp cận bảo hiểm từ rất sớm, nhưng vì tuổi nhỏ chưa hiểu hết việc đời nên phớt lờ nó.
Lần này tôi sẽ thực hiện điều mình muốn, sẽ giúp cho nhiều người, và cũng sẽ giúp cho cuộc đời tôi thay đổi và thăng hoa hơn, có giá trị hơn.
25.3.2020
Vừa mới đi ship cho công ty của vợ xong, xong hết buổi chiều, vận động tay chân, và đi ra ngoài, kiếm được vài đồng, về nhà ngồi ngay vào viết blog. tính ra cũng cân bằng cuộc sống chứ.
Vừa chạy xe vừa suy nghĩ về cuộc khủng hoảng 10 năm lặp lại, năm 2008 tôi chỉ 20 tuổi, tuổi ấy tôi không lo nghĩ gì, còn vay tiền ngân hàng và còn bà nội chăm sóc. Khi ấy nếu tôi biết lo cho năm 30 tuổi, có lẽ sẽ tiết kiệm tiền mỗi tháng 3 triệu thì có lẽ bây giờ tôi đủ tiền để mua một miếng đất phòng thân.
Và bây giờ là năm 30 tuổi, con người ta chỉ trải qua 1 lần 30 tuổi, tuổi mà tôi phải suy nghĩ suốt nhiều tháng từ lúc nghỉ công ty Vĩnh tường, còn 2 ngày nữa là tôi tròn 30 tuổi để bước vào một giai đoạn mới. Tôi không có 1 đồng nào để phòng thân hay để đầu tư, tất cả tiền tôi mua nhà, và sinh hoạt hằng ngày, tôi gửi về nhà đều 3 tr/tháng. tính ra là 36 tr/năm. tôi có 1 khoản bảo hiểm của mẹ. Và đó là tất cả tài sản đang có của tôi.
Tôi tự hỏi khủng hoảng kinh tế cách đây 10 năm tôi không làm gì cả, vì tôi còn nhỏ. Đến bây giờ là thời điểm nắm bắt để tôi bung hết tài sức của mình. Năm 40 tuổi xảy ra đợt khủng hoảng tiếp theo, tuổi đó thì tôi đã không thể mạo hiểm để làm chuyện gì cả,. Và đây là thời điểm cho tôi để làm nên chuyện.
Anh Nam cũng 30 tuổi mà tôi nói chuyện có phần ngạo mạn nhưng nó nói đúng, nó hỏi tôi anh có kế hoạch cho 5 năm chưa? 5 năm trước khị anh vào công ty và sau 5 năm anh thấy mình có tiến bộ hơn không? Nói thật thì tôi đang hoang phí 5 năm tuổi trẻ mà không thành công nào cả. Tôi loay hoay tìm bản thân mình. Và tôi cũng chẳng có đồng nào trong tay để kinh doanh và đầu tư.
Tôi cũng hỏi vợ tôi, trong thời điểm dịch thế này, tại sao vợ vẫn có đơn hàng làm việc, vợ tôi nói là đó là công sức của cô ấy trong nhiều năm, thế còn công sức của tôi trong suốt 5 năm ở công ty thì sao?? Đó là những năm tháng tôi chịu khó phát triển bản thân hay tìm cách đối phó công ty, ăn tiền bạc công ty, dành thời gian để xem ba cái vô bổ, rồi hoang phí thời gian, người lãnh trách nhiệm không ai khác đó chính là tôi.
Trong thời gian tới, cuộc đời tôi phải có sự thay đổi tích cực, đơn giản vì tôi muốn thay đổi, không muốn phí hoài cuộc sống này. Không chỉ trong vấn đề tài chính, mà còn cả trong sự nghiệp, trong cách sống, trong gia đình, cách sống cho xã hội hơn.
Tôi nghĩ mình sẽ phải thay đổi sâu sắc từ trong thái độ của bản thân.
30.3.2020Vợ tôi vừa dội gáo nước lạnh vào tôi. Cho là những việc tôi loay hoay đọc sách, hay viết đánh máy, lôi tập ra viết: ngày hôm nay tôi làm...chỉ là lí thuyết suông, việc bán hàng online chỉ thấy đọc mà sản phẩm để bán thì không biết, cô ấy không thừa nhận điều tôi nỗ lực, chê trách tôi đã 30 tuổi mà phải đợi nhắc vài bữa lên tinh thần 1 lần. Tôi không thấy buồn chỉ hơi cay cay..
Cô ấy bày ra con đường tôi nên đi để làm, rồi rảnh thì chạy grab.. thật ra không phải là tôi không tán thành chỉ là thấy bất lực khi để cô vợ chỉ đường để đi.
Chỉ có vợ tôi mới chịu được tính hay đổi dời, lang bang, hậu thuẫn cho tôi những ngày không có việc làm, mà đó cũng là sự thật. Khi ngưng nhận trợ cấp thất nghiệp tôi mới thấy bản thân không còn thu nhập nào khác, mọi khoản chi tiêu đều là vợ tôi, đến việc sắp tới phải chuyển tiền về quê nhà tôi cũng không cách nào khác phải nhờ vợ.
tôi nói tôi không bất tài nhưng hễ tính đi đâu thì trách nhiệm phải giữ Boss ở nhà, làm tôi stress. Cô ấy nói không cần nghĩ đến Boss nữa, vì còn dịch bệnh nên tạm thời ở nhà chăm Boss, nhưng khi ổn rồi thì kiếm người chăm, phần vì con còn nhỏ nên cần được chăm sóc.
Tôi có 2 sự lựa chọn:
- Tiếp tục đi làm thuê xin công việc lương tháng, vợ tôi cũng không ép buộc vì suy nghĩ mỗi người mỗi khác.
- Đi làm cho mình. Tận dụng mối quan hệ để bán hàng kinh doanh. Cần kinh doanh thứ gì. Nếu có thất bại thì còn vợ phía sau hậu thuẫn không lo chết đói.
Tôi cũng đã nghĩ đến 2 phương án này từ lâu, đi làm để lấy mối quan hệ sau đó ra làm riêng, mà sự thật thì sau khi nghỉ việc từ tháng 7/2019 đến nay tôi vẫn chưa làm được điều gì, từ sau khi làm công trình 3 tháng đến tháng 11/2019, vợ tôi có nói về nhà hưởng lương thất nghiệp, bán nhựa và lo cho con để vợ tập trung công ty nhiều hơn. vợ tôi cho rằng tôi yếu kém không biết nói chuyện để người khác cưỡi cổ nên nói tôi rút lui. Đến tháng 3/2020 thì cũng được 5 tháng tiền thất nghiệp, và tôi cảm thấy khó chịu khi ở nhà mà không thể làm được gì đến việc chạy grab cũng không được vì dịch bệnh.
Thiệt ra suy nghĩ lại vợ tôi muốn tôi có kế hoạch mục tiêu để làm, thiệt ra cũng muốn tôi có việc để làm chứ không có ý chê bai gì tôi cả. tôi hiểu cô ấy.
Mà điều quan trọng là nhận thức bên trong con người tôi về tôi chưa định hình rõ. và tôi thật sự muốn làm gì. Thiệt ra ngành nghề nào không quan trọng, quan trọng phải làm đến nơi cho ra kết quả, không ra chỗ nào thì phải khắc phục và cho ra.
Khởi nghiệp năm 30 tuổi là bước đi bước ngoặt của tôi, khi mà còn làm nhân viên tôi đã từng mơ tới nhưng vì sợ hãi rủi ro về chi phí sinh hoạt hằng ngày nên tôi không dám bỏ.
Bây giờ tôi chẳng nhẽ quay lại công việc làm thuê lúc đầu, làm sao cạnh tranh tốt với mấy người làm 5 - 6 năm khi mà cái đầu 30 đã khác với cái đầu 20.
Cuộc sống không hẳn bế tắc, tôi có thể chọn hướng đi cho mình. Đó là kinh doanh riêng, kinh doanh gì cũng được nhưng phải có định hướng hẳn hoi. kinh doanh sẽ có được dòng tiền để đầu tư.
Việc tôi dành thời gian để làm clip, seo cho web của vợ thì vợ không cho là đóng góp và không nhắc đến, thì thôi cứ xem như là bài tập vậy, không vấn đề gì.
Trong thời điểm hiện tại, tôi phải suy nghĩ như 1 người thành công có đủ tiền bạc và hành động như 1 người dư dả tiền bạc, tôi có thể nghĩ ra cách kinh doanh không cần vốn, vì vợ tôi sẽ không cho tôi vốn để kinh doanh trong hoàn cảnh hiện tại.có các ý tưởng mà tôi hoạc định ra để hành động. Chỉ cần làm tốt một việc là bán hàng, marekting, các thứ khác sẽ tốt theo, chỉ cần có tập khách hàng trung thành thì mọi thứ sẽ tốt theo.
1/ Bán hàng online, thật sự không cần vốn. Các Sp thực phẩm chức năng, bổ sung đề kháng chống dịch. Nếu làm không hiệu quả thì giống như cổ đông là rày quản lí 1 trận
2/ Kinh doanh quà tặng: áo thun, sổ da, bút viết,...cần nắm rõ sp, giá, chuẩn bị kĩ lưỡng đến khi có khách là nắm bắt, không nên để mất chuyên nghiệp. Thành lập DN thành phát.
3/ Gói quà cuối năm, chuẩn bị set quà, giá cả, chào cho khách vào tháng 10. độ nhạy thị trường mình chưa có nên phải thực nghiệm
4/ sau khi lấy được bằng lái sẽ đi mua xe, và giảm chi phí bằng cách đi chạy Grab để giảm tiền lãi ngân hàng, phần là thành thạo trong lái xe, đi giao chở hàng để có thu nhập, và bộ mặt đi chào làm quà tặng.
5/ Mục tiêu là phải thành lập được doanh nghiệp, có văn phòng riêng, có nhân viên làm quà tặng.
ĐẶT CÁC MỤC TIÊU LỚN, NHƯNG BƯỚC ĐI NHỎ.
NGƯỜI CÀNG THÀNH CÔNG LÀ NGƯỜI BIẾT NÓI CÀNG NHIỀU TỪ "KHÔNG"
5.4.2020
Còn 3 tháng nữa là tròn 1 năm tôi nghĩ việc công ty Vĩnh Tường, thời gian ấy tôi ước khi nghỉ việc mình làm được nhiều thứ. Tôi nghĩ mình sẽ tự do hơn, khỏi phải đi làm các việc mình không thích, có cơ hội trải nghiệm những thứ mới mẻ hay đi du lịch, tư do kinh doanh mà không bị cấm đoán dò xét, bị thị phi.
Sau 9 tháng, trừ đi 3 tháng đi làm công trình, tôi có 6 tháng ở nhà để suy nghĩ và ngẫm thì bây giờ tôi vẫn chưa làm điều gì đam mê và lớn lao để đánh đổi với nghỉ việc. Suy nghĩ thời ấy thật nông cạn.
Thời gian nghỉ dịch thật dài, tôi muốn bắt tay thật sớm.
Thời gian này tôi chú trọng hơn đến
- chăm sóc gia đình,
- sức khỏe bản thân
- Bồi dưỡng kiến thức
- Ăn ngủ đầy đủ. Dưỡng sinh
- Lên kế hoạch. Mục tiêu. Sứ mệnh
Các công việc tôi cần chuẩn bị để khi hết bão thì sẽ bắt tay hành động
- Lên business làm về quà tặng. Chọn một số sp làm chủ lực. Sổ da. Bóp ví. Túi. Ba lô. Áo thun. Vp phẩm. Các việc tôi có thể làm bây giờ: marketing tạo phễu bán hàng: web, fb, zalo, instagram. Học viết content, viết qc. Học thiết kế nội dung cơ bản ứng dụng.
- Bán hàng. Tìm khách hàng. Có doanh số và lợi nhuận. Tạo nên một công ty có giá trị đóng góp cho xã hội.
- Bán bds nền. Chủ yếu là bài viết về đất mr trung
- Bán bảo hiểm. Các sp bảo hiểm. Tìm kiếm sứ mệnh và theo đuổi lâu dài. K làm việc vì tiền bạc mà trên hết vì giúp ng khác. K bằng tiền mà bằng khả năng của mình.
Vượt ra lối mòn và rào cản tâm lí. Làm những điều mình mong muốn với tinh thần giúp đỡ người khác. Ai cũng có thể làm với nhiều công việc. Tìm dc sự gắn kết với chúng lẫn nhau.
7.4.2020
Nhìn quanh những người gặp khó khăn khi mùa dịch covid thì gia đình mình còn nhiều may mắn hơn.
Làm kinh doanh đã thể hiện ưu thế của nó. Vừa chủ động sắp xếp thời gian, lại có thời gian chăm sóc gđ mà không mướn người. Nguồn thu nhập cũng cao hơn. Hệ thống tự vận hành.
Nếu so với việc làm thuê thì cần đi làm công ty mới trả lương theo mức có sẵn.
Việc gì cũng cần gieo hạt thì có lúc hái quả. Tôi đã sẵn sàng để gieo hạt chưa? Hay vẫn gieo hạt cho người khác và nhận lương?
Xây dựng hệ thống bán hàng là điều mình cần hướng đến. Để có cuộc sống sung túc và tự do. Nên quản lí tốt thời gian để không lãng phí. Thời gian là vật liệu tạo nên thành công. Nếu không biết dùng thì sẽ không thành công
Tuy nhiên, nên kinh doanh ngành đang là nhu cầu. Bản thân cũng có hiểu biết. Xác định được khách hàng.
Cần xác định bản thân thích làn công việc như thế nào? Vì cv nào cũng rất công bằng. Nếu đổ sức nhiều thì nhận về thành công. Cho dù là môi giới bds thì yc của nó cũng phải thách thức và đánh đổi. Cần xác định tình yêu với chúng và làm với chúng. Không nên chọn việc nhàn mà lương cao thì điều đó sẽ không có.
Nhìn nhận bản thân: là con người của hành động. Nên vận động thay vì ngồi viết ý tưởng. Vì khoản đó mình k giỏi.
Bản thân cũg là người thích có niềm vui và làm những việc ý nghĩa.
Định hướng
Tiền bạc là phương tiện để giúp đỡ nhiều người, và giúp gia đình mình có cuộc sống tốt hơn
Tự kinh doanh. Làm về quà tặng. Xây dựng một công việc kinh doanh thành công. Có lợi nhuận cao giúp ích cho nhiều người được lợi.
Thuyết giáo về nhân sinh. Về tôn giáo. Diễn giả. Bán bảo hiểm giúp đỡ nhiều người nhận ra giá trị của bảo hiểm. Học bấm huyệt hướng dẫn cho nhiều người được khỏe mạnh.
Vừa làm kinh doanh. Vừa tạo đóng góp đc cho xã hội.
- Bán bảo hiểm
- Thuyết giáo
- Bấm huyệt trị bệnh giúp người
- Diễn giả. Tạo ra nhiều người biết giúp người khác. Vì nếu là doanh nghiệp thì sẽ có nhiều sức để giúp được cho nhiều người.
Hiện tại bản thân đang phải dành dụm tiền để gửi tiền về nhà. Sống nhờ vào kinh doanh của vợ. Gia đình còn k lo dc hằng ngày thì tôi ko có ý định sẽ giúp người để gây danh tiếng.
25.4.2020
Buổi gặp mặt với MR Trung bạn tri âm của mình thật ý nghĩa. Quả thật mình thông suốt được nhiều thứ.
1. Cần phải xây dựng sự nghiệp cho bản thân, nếu không đi làm thuê thì có thể làm kinh doanh riêng, dựa vào nền tảng công ty của vợ có thể phát triển thêm một mảng khác.
2. Không thể dựa dẫm và sống lay lắt, là một thanh niên thì phải gánh vác, không thể trông cậy hay dựa dẫm được, phải tự lập, tự quyết định, có lòng tự trọng của bản thân, hướng đến giá trị cao hơn cuộc sống hiện tại phải nhìn nhau để sống.
3. Không nên đợi chờ đến thời gian phù hợp, phải làm, có sai thì sửa, ngồi suy tính, đinh hướng sẽ không đúng, rồi càng nản, nghỉ lung tung cái khác, đã làm kinh doanh thì phải tịnh, không để cái khác phân tâm, chọn một cái làm tới nơi, cho dù có thất bại thì được đó là sự công nhận và đánh giá của bản thân về một ngành nào đó.
4. Đừng đợi năm 40 tuổi lúc đó con nó lớn rồi nó sẽ hỏi tại sao ba không được cái này cái này..điều tôi cũng đã từng hỏi với ba tôi và lỗi lớn nhất là tôi đã không thật sự cố gắng khi còn trẻ. cứ đợi ;....
5. Học cách cân bằng, không thể lấy chuyện chăm con làm cái cớ, lấy dịch làm cái cớ, là đàn ông phải làm chuyện đại sự không thể ru rú ở nhà không quan tâm thế sự, phải san sẽ với vợ.
6. Cần xác định điều bản thân mong muốn cuộc sống thế nào từ đó định hình ra công việc, việc làm đất sở dĩ làm vì yêu thích cuộc sống thiên nhiên, thích bán được hàng, nghe khách nói hàng đẹp quá Được ơi.. mong muốn yêu thích có thêm tiền, tháng sau cao hơn tháng trước. Làm kinh doanh sẽ cho ta cái đó.
7. xây dựng giá trị cốt lõi, ngồi suy ngẫm làm điều đó, chính bản thân mới là người hình thành nét văn hóa đó, cả những người đi sau cũng hình thành tính cách đó, bản thân không làm được thì sao có thể xây dựng văn hóa và thương hiệu của mình
8. Tập trung vào cái sở trường, thay vì dành thời gian cho sở đoản và cái người khác làm được, việc mình làm là gì. thế mạnh của mình là gì.
9. Tự do là cái không thể đánh đổi, không phù hợp thì cứ bỏ làm cái khác, không nên kiên nể với những điều có giá trị nhất với bản thân.
10. Người không biết nhìn vào thì thấy thằng Được sướng, có nhà, có con, vợ làm kinh doanh riêng, nhưng không hiểu được bên trong/
11. Mọi thứ làm điều có giá. cái giá đầu tiên là thời gian, nên đã bỏ đã thời gian để làm điều gì đó thì đừng hỏi thời gian đã đi đâu
Rút ra được:
1. KHách hàng,, khách hàng. khách hàng...điều quan trọng nhất là phải có khách hàng.
2. Dành thời gian để tìm hiểu những thứ cốt lõi: vợ mình cũng đã nhắc nhở nhiều không nên mãi lang mang trên mạng và những thứ sách vở không thực tế bởi vì bản thân đã thiếu sự trải nghiệm. Vậy những thứ gì là cốt lõi: tìm hiểu giá nguyên liệu, cách làm, ưu điểm sản phẩm., đối tượng khách hàng là ai? làm sao tiếp cận được với họ? họ quan tâm điều gì? cần làm sao để đáp ứng họ?? Tôi đã không dành thời gian với chúng, tôi bước 2 chân để mong vớt vác, vừa cái này, tiện cái kia.. là khẩu hiệu của tôi, tham lam, dễ sao nhãng và không thể thành công.
3. Nghề của tôi là gì? bán đất, bảo hiểm, hay quà tặng??? tôi quá tham lam khi muốn nhiều thứ trong khi cái nền tảng thì không có.
4. Tiếp nhận nhiều thông tin, cái gì cũng muốn tìm hiểu, có những thứ không phải lúc này, bây giờ. tôi cần đi từng bước một, cũng không phải đọc, nghe một lần nghĩ là sẽ giỏi, mà phải làm, làm mới ra kết quả, mới hưởng quả ngọt của thành công. Chẳng có con đường nào tắt, chẳng có cái nào mà ở không mà sướng, tất cả phải vắt óc suy nghĩ rồi làm
5. tôi thiếu đi cách mà khách hàng nghĩ về tôi, tôi do dự rồi đến khi áp lực tới thì cái gì cũng ôm, cũng làm mà không để tâm làm trọn vẹn cho ra, đến nỗi khách hàng không nhớ được tôi đang bán gì, làm gì. cái gì cũng ôm. rồi phải làm kiếm tiền, thực tế ngoài tiền còn có các cơ hội để quảng bá cá nhân, tạo sự tin tưởng của khách hàng.
6. Dành nhiều thời gian để xem đọc, những thứ không cần hoặc chưa cần bây giờ, không thể tạo nên sự thành công
7. Hãy luôn phấn đấu, như con cá lúc nào cũng ngoi lên đớp mồi, sẽ có lúc đớp được miếng mồi ngon.
8. Sống quá an nhàn, kể ra thì chẳng ai muốn nghe kể cả bạn thân tôi. Nếu tôi đã bắt đầu thì mọi người sẽ ủng hộ tôi, tôi cho rằng việc giữ boss là gánh nặng, thực tế nếu người khác giữ tôi không biết làm gì, và cũng không có tiền để trả thuê. Đó là trách nhiệm mà tôi phải vác lên chúng và tự đứng dậy.
9. So sánh với người khác chính là tự làm tổn thương bản thân, điều khiến tôi cạnh tranh chính là tôi của ngày hôm qua.
No Comment to " CẬP NHẬT TIẾN BỘ HẰNG NGÀY "